Nguyễn Triều Anh Tâm

bịnh viện






em nằm ngủ giấc thiên thần,
ta còn trong cõi hồng trần đa đoan,
em còn điểm phấn tô son,
hằng đêm tiếng hát hao mòn tuổi xanh,
ta nằm bịnh viện buồn tanh,
chợt nghe số phận mong manh lụy phiền.
hai màu tóc nhuộm truân chuyên
cơn đau thân thể cắt miền thịt da
nửa đêm giọng hát kiêu sa
ta mơ em giữa phồn hoa thiên đàng.
cũng đành quên nỗi cưu mang
quên thân cát bụi muộn màng đời ta!

nguyễntriềuanhtâm
adelaide tháng 5 năm 2014

Được bạn: ct.ly đưa lên
vào ngày: 23 tháng 8 năm 2015

Bình luận về Bài thơ "bịnh viện"